...17 năm trước, có một sinh linh bé nhỏ chào đời. Con đến với thế giới này bằng tất cả tình yêu của cha của mẹ, bằng tất cả hy vọng về ngày mai tươi sáng, tươi sáng hơn cuộc đời của cha của mẹ...
Trái tim của một người mẹ làm sao có thể ngủ ngon khi mà các con chưa thể có một mái nhà để nương náu. Một mái nhà để trở về, để được che chở qua tháng năm mưa hay nắng.
...Nụ cười của Việt lúc chia tay giờ đây vẫn còn vẹn nguyên trước mắt, điều đó làm cho chúng tôi tin rằng, cậu bé ấy sẽ sớm chiến thắng được bệnh tật, sớm quay lại được trường lớp để viết tiếp ước mơ được trở thành Họa sĩ của mình...
Mỹ Kiều đã không còn nữa nhưng ước mơ của con thì vẫn còn đó. Ước mơ ấy vẫn khắc khoải khôn nguôi khi gia đình của con đâu có khả năng rời khỏi nơi ở giữa bãi tha ma đó...
Dù ở đâu, cả nước cũng đều đang hướng về Sài Gòn, mong cho Sài
Gòn mau khỏe bởi ai cũng có một phần trái tim đang đặt tại Sài Gòn. Đó chính là những giá trị của tình ruột thịt, nghĩa đồng bào luôn thường trực trên mảnh đất Việt, trong con người Việt.