Tết là thế, Tết là thời điểm để những ai đi xa trở về, để gia đình sum vầy, đoàn viên. Thế nhưng, giữa cuộc sống bộn bề lo toan, giữa những khó khan nhọc nhằn bươn chải – Tết, có những người con lặng lẽ ngồi lại nơi đất khách...
...bé Vy thương cha nhiều lắm, con bé bé xíu, nhỏ như viên kẹo thế mà tối nào cũng ngồi bóp chân cho cha. Mỗi lần cha đòi chết, con bé sợ lắm, nó ôm chặt cha ...
Những ngôi nhà, mái trường, những con đường chìm ngập trong nước, những cánh tay yếu ớt giơ lên từ mái ngói cầu cứu, giọt nước mắt của người dân mất người thân, mất hết tài sản hòa chung trong mưa bão. Mưa gió lướt thướt.
Tết trung thu luôn gắn liền với những kí ức đẹp trong tuổi thơ mỗi chúng ta, là ánh trăng ngày rằm, là những chiếc bánh trung thu thơm mùi hoa bưởi, những chiếc đèn lồng thắp sáng lung linh và đâu đó rộn rã tiếng cười trẻ thơ...
Trong quá trình đi thực tế, chúng tôi đã từng thấy hàng ngàn ngôi nhà lá rách nát, hàng ngàn căn chòi nhỏ bé, "run rẫy" trước gió mưa...chúng tôi đã thấy nhiều em nhỏ, cụ già chui dưới gầm giường để trốn cơn giông bão!
Mẹ ơi, cuộc đời này, nỗi sợ lớn nhất trong con – là trở về mà gác bếp lạnh căm, trở về mà không được nhìn mẹ cười, không còn được nhìn dáng mẹ thấp thỏm đợi con về...