Bên những khóm dừa nước, bên con rạch đầy gió, trong những tia nắng soi rõ ngôi nhà tường màu xanh, ngồi đó chuyện trò cùng bà Hai, chốc chốc bà lại nhìn về phía căn nhà mà hạnh phúc, ngờ đâu, cũng có ngày bà có nhà để ở...
Và chắc chắn rồi, trên hành trình ấy, sẽ có những ước mơ được nói lên thành lời, có những hạt mầm đã được gieo trên mảnh đất tình người; có ngọn lửa hy vọng được thắp sáng.
Những kí ức kinh hoàng về trận lũ quét cách đây gần 1 tháng trên vùng núi Tây Bắc, có lẽ sẽ mãi còn ám ảnh những người dân nơi đây. Lưu lại là nước mắt của những người còn sống...
Chúng ta cùng gieo những hạt mầm thiện lương đến với cuộc sống này quý vị nhé, khi ta còn khóc, còn cười, còn biết đau và còn nghe trái tim mình thổn thức. Hãy cứ mở rộng tấc lòng, hãy cứ sống thật trọn vẹn trái tim