Má mất, chị em cô bàn bạc rồi đồng thuận – Sẽ dành tặng Má của mình, món quà mà bao người đã mong đợi - MỘT CÂY CẦU VỮNG CHẮC để người đi rồi người về trong bình an...
Yêu thương, nâng đỡ, sớt chia những giọt nước mắt đớn đau, rồi -sau cùng, đó là cùng nhau đón nhận những niềm hân hoan, những giọt nước mắt hạnh phúc vỡ òa của một hoàn cảnh tưởng chừng chỉ có bế tắc, chỉ có tuyệt vọng.
...Học trò không thấy cả chữ trên bảng, tay chân thì cũng cóng lại, tê lạnh hết những ngón tay. Lớp mù sương – trò thì tê tái bởi, lớp học không phải được làm bằng bê tông lợp ngói – mà lớp học được dựng nên bởi những thanh gỗ, những tấm bạt...