Nguyện mong một sớm mai trở về, chúng ta mãi luôn là những người “Biết
đủ, biết thương, biết buông, và biết cách tử tế với trái tim lương thiện thuở
ban đầu.”
Vui ơi là vui, thích ơi là thích! Em mở cái bánh trung thu ra, hít hà và vội giấu vào lớp áo dưới bụng vì cơn mưa bất chợt ập đến- em sợ cái bánh bị ướt ấy mà.
...Hiện thực, đôi khi như một giấc mơ, giấc mơ ngọt ngào đến với những con người nhỏ bé khốn khổ. Hiện thực, đôi khi như một giấc mơ – giấc mơ hạnh phúc có thật đến một cách lặng lẽ nhất, bình dị nhất, giản đơn nhất nhưng ăm ắp tình người nhất...