Nguyện mong một sớm mai trở về, chúng ta mãi luôn là những người “Biết
đủ, biết thương, biết buông, và biết cách tử tế với trái tim lương thiện thuở
ban đầu.”
...Chân ông không mang dép, người ốm yếu và thở khó nhọc. Qua trò chuyện mới biết, ông làm nghề giác hơi xoa bóp để kiếm sống. Ông không gia đình, không vợ con. Sống lang thang, đơn độc trong bệnh tật...