Nguyện mong một sớm mai trở về, chúng ta mãi luôn là những người “Biết
đủ, biết thương, biết buông, và biết cách tử tế với trái tim lương thiện thuở
ban đầu.”
...Chỉ cần một cây cầu thôi, kiên cố một chút – đường đến trường của bọn trẻ sẽ nhẹ nhàng hơn. Rồi những người dân sống trong vùng nữa, tự tin mà đi làm ăn, yên lòng lao động trên những ruộng đồng.
...Chú bị u gan, thế nhưng mỗi ngày vẫn đạp xích lô kiếm tiền mua thuốc uống, rồi trả tiền phòng trọ. Trước đây chú cũng có vợ, nhưng khi đổ bệnh, cuộc sống eo hẹp hơn. Vợ chồng chú không còn ở chung nữa...