CÔ ƠI, ĐỢI TUI VỚI…Người ông ấy bì bõm chạy giữa dòng nước, gọi với theo con xuồng…
Mình quay lại. Ông mừng đến rơi nước mắt.
Ông đang nuôi hai cháu nhỏ, cha mẹ bỏ nhau, mỗi người một nơi… chỉ còn 3 ông cháu côi cút.
Cơn lũ ập về, nhà ông và cả xóm làng trắng tay sau một đêm.
- Thương hai đứa nhỏ lắm cô ơi… Giờ tiền đâu mua lại cặp, sách vở cho chúng đến trường…
Ông nghẹn lời. Mình trao tận tay:
“Ông về mua lại đồ cho các cháu đến trường nhé…”
Ông khóc. Mình cũng muốn khóc theo.
…Nước vẫn mênh mông. Trời dần tối. Ai đó hỏi:
– Chị có sợ không?
Mình đáp:
– Mặc áo phao rồi, đi tiếp thôi…
Nhóm Vân, Kim Anh cũng vừa kịp gửi ít hình từ nơi xa tít mù xa…
Ngày mai, chị em sẽ tiếp tục vào với những làng đang bị cô lập.
Đi đợt này gấp, kinh phí các MTQ chuyển cho chương trình chưa kịp ứng ra.
May có một số anh chị biết ekip đi, gửi riêng nhờ giúp bà con cấp thiết. Qua nay, khoản đó cũng gần hết rồi…
Nhà mình ơi!
Nếu cô chú, anh chị muốn san sẻ phần nhỏ nào đến bà con trong đợt này, có thể gửi riêng cho ekip.
Mấy chị em sẽ đi trao tận tay, ghi rõ tên + số tiền trên bì thư để MTQ yên tâm.
Mỗi sự góp sức, dù lớn hay nhỏ, đều là nguồn động viên ấm áp, giúp bà con vững vàng vượt qua những ngày chênh vênh này.