Nhiều nơi, dẫu đã có mưa, nhưng nước sông vẫn mặn chát, bà con phải đi 8, 9 cây số để đổi nước ngọt về sinh hoạt. Nhà nào nghèo, không có điều kiện thì đành sử dụng, nhiễm phèn, nhiễm mặn…
Trên những khúc sông quê ấy, bà con đi qua đi lại mỗi ngày, chắc chắn người ta sẽ mãi nhớ đến cái tên và tấm lòng người đã gửi lại nơi đây một chữ TÌNH sâu đậm.
Đường về rẻo cao ngày hôm ấy của Sát cánh cùng gia đình Việt thực sự là đã chở bao điều nhớ, viết bao điều thương, lưu lại bao hình ảnh và chắc chắn cũng gửi gắm biết bao nhiêu là hy vọng…