Vui ơi là vui, thích ơi là thích! Em mở cái bánh trung thu ra, hít hà và vội giấu vào lớp áo dưới bụng vì cơn mưa bất chợt ập đến- em sợ cái bánh bị ướt ấy mà.
Có lẽ, trên đời này, sẽ không có một tình yêu nào lớn lao như tình yêu mẹ. Mẹ là chỗ dựa, là bình yên, là tình yêu vô điều kiện, là vỗ về ủi an. Dù con có lớn thế nào đi nữa, trong lòng mẹ, con vẫn mãi là đứa trẻ nhỏ bé cần được mẹ che chở, hy sinh.
Có lẽ mẹ sẽ nói với con gái của mẹ rằng – mẹ hạnh phúc vì đã sinh ra con, đứa con mà nào chỉ mang nặng đẻ đau, đứa con mà mẹ - khi đứng giữa lằn ranh mong manh của tuyệt vọng và hy vọng – mẹ đã chọn con – con gái của mẹ.....