Má mất, chị em cô bàn bạc rồi đồng thuận – Sẽ dành tặng Má của mình, món quà mà bao người đã mong đợi - MỘT CÂY CẦU VỮNG CHẮC để người đi rồi người về trong bình an...
Hạn hán, rồi nước mặn xâm nhập - ở một lát cắt khác thì có lẽ đâu là gì so với những tháng ngày ròng rã đã qua của bà con. Nước đá pha nước phèn cho loãng ra mà uống...
… Lòng thật tái tê, nhói buốt khi lắng nghe tiếng ê a của những đứa bé con vùng cao. Có cô bé nhỏ nhắn, hồn nhiên kể: “Nhà con cách xa trường nhiều lắm, phải đi qua bốn ngọn đồi và hai con suối mới tới nơi. Con muốn đi học để biết con chữ sau này...
Cuộc đời mỗi người có thể thay đổi theo từng chặng hành trình, tuy nhiên ký ức thì không. Nhưng, ta có thể sống với những ký ức vui thay cho nỗi niềm cũ. Ta có thể quên đi ký ức buồn khi mà ký ức ấy được chính ta “sửa chữa” và từ đó, lưu lại là những ngày vui đã qua