Các cô chú còn nhớ con không?
Con là THẢO NGUYÊN (6 tuổi)...từ sự ủng hộ của các cô chú, chân con đã được phẫu thuật xong rồi.
Chiếc “xe đẩy” bằng ống nhựa này là cha mẹ làm cho con để con tập đi...Bác sĩ nói khoảng vài ngày nữa thôi là con được lên TP để tháo băng chân. Con sẽ cố gắng để mai này có thể tự đi đến trường như các bạn.
Trước đó, khi đi khảo sát ở Kiên Giang, các cô trong ekip đến nhà con, chỉ hy vọng là giúp làm cho gia đình con căn nhà.
Bởi vì cha đi phụ hồ, mẹ ở nhà trông 2 con, biết khi nào mới đủ tiền thay căn nhà lá cũ kĩ.
...rồi khi thấy Thảo Nguyên đứng nép vào 1 góc, nhìn người lạ, các cô hỏi thăm, mẹ mới nói:
- Sau 1 trận sốt năm con mới vài tháng tuổi, ĐÔI CHÂN con không còn được bình thường như bạn bè nữa...
...”chắc là cuộc đời con bé sẽ chỉ quẩn quanh trong căn nhà xiêu vẹo này thôi”.
Mẹ chua chát nói như thế. Nhưng con gái kiên cường lắm, năn nỉ mẹ đưa tới trường...con sẽ tự đi vào lớp như các bạn.
Bao lần té ngã là bao lần con sẽ tự mình đứng lên để đi tiếp...
Ekip quyết định gửi chi phí để mẹ đưa con lên SG khám xem mổ được không. Nghe bác sĩ nói ĐƯỢC...mừng muốn khóc vậy đó.
Nay, chân con sắp tháo băng rồi, con sẽ cố gắng tập đi để nhanh bình phục nhé!
À, từ sự ủng hộ của ông bà, cô chú, chương trình cũng đã cho xây dựng căn nhà của gia đình con, hơn 80 triệu đồng.
Cô bé THẢO NGUYÊN (6 tuổi, ở trong 1 ấp nghèo thuộc huyện U Minh Thượng, tỉnh Kiên Giang) - NGÀY MAI của con và gia đình mình - rồi sẽ khác...