Ngày 13 tháng 5, bên tấm bảng tên cầu có khắc tên của chính mình – NGUYỄN THỊ HẢI – Người mẹ ấy nghẹn ngào ôm con gái vào lòng. Hạnh phúc biết sao mà tả: “Cảm ơn con - Hải Yến, Con Gái của mẹ”.
Có người bà đi mổ mắt ngày hôm ấy, trong miếng vải gói ghém rất cẩn thận chỉ có 3.000 đồng, nhàu cũ, vì sợ rớt, sợ mất nên bà lấy chiếc kim băng gim thật chặt trong túi, để chiều về mua miếng rau cho cháu ăn cơm
5 trong số 9 điểm Trường và nhà nội trú đã gần hoàn thiện chỉ trong vòng 3 tháng...
...những điểm khác đang xây, có điểm trên núi cao đang phải mở đường rừng để vận chuyển vật liệu, điểm nữa thì đang đợi người dân gùi đủ gạch, cát...để xây.
Mẹ ơi, con không thể làm trọn vẹn chữ hiếu với ba mẹ, không có nhiều thời gian dành cho ba mẹ, cho gia đình – nhưng con luôn cần, mãi mãi cần gia đình, cần mẹ khỏe mạnh để ở đó đợi con về - Hứa nha Mẹ, hãy ở bên Ba và chúng con dài nhất có thể…
Mỗi gia đình, mỗi hoàn cảnh, giọt nước mắt cũng mặn ngọt khác nhau, thế nhưng cháy bỏng trong lòng họ là ngày nào đó, sẽ có một căn nhà tường để che mưa, che nắng...