Bên này là nhà của má, bên kia là nhà của con; bên này là nhà tui, bên kia là nhà bạn... Bên kia là những ký ức của những ngày đã qua để bên này giờ là ký ức của những ngày vui...
Nơi đó, có hơn 100 đứa trẻ được cha mẹ đưa về đây để TÌM CON CHỮ. Nơi đó, Thầy cô thương trò nghèo, lấy 1 phòng học rồi ngăn đôi bằng tấm bạt rách cho khoảng 60 em ở...
Mẹ của em, người đàn bà không tỉnh táo ấy những ngày qua cũng theo Quý vào viện, bà biết mua cơm để đó cho Quý ăn khi đói rồi lang thang nơi này nơi kia...
Ba đứa con... một gia đình đang ở bước đường cùng... một người mẹ mà cả đời chỉ mơ một lần có được 2 triệu đồng... Vì sao người mẹ ấy vẫn phải sống, vì sao người mẹ ấy mơ có được 2 triệu đồng...
Trong mỗi phần quà mùa xuân khó mà đong đếm hết những cung bậc cảm xúc. Đến rồi đi, để nụ cười ở lại. Đến rồi đi, mang theo về niềm hy vọng trong một ngày mùa xuân. Đến rồi đi, Gửi lại đó ngày tết cho người, giữ lại Tết trong lòng mình...
Má mất, chị em cô bàn bạc rồi đồng thuận – Sẽ dành tặng Má của mình, món quà mà bao người đã mong đợi - MỘT CÂY CẦU VỮNG CHẮC để người đi rồi người về trong bình an...
Nghe đôi vợ chồng ấy chia sẻ. Khi cười thật tươi. Lúc lại rơi nước mắt… ngồi đó lắng nghe, cảm xúc hạnh phúc khó diễn tả. Một lần nữa, Sát cánh cùng gia đình Việt muốn nói rằng, cảm ơn cô, cảm ơn chú – những người như ngọn lửa nhỏ nhưng thật ấm áp!
Và 34 tỷ đồng có lẽ không dừng lại ở việc chúng ta nhìn nó như là một con số khô khan. 34 tỷ đồng ấy đã giúp viết nên biết bao câu chuyện cổ tích giữa đời thường, giúp hàng ngàn người đi qua khốn khó...