Ngồi trong gian trọ chật chội, nóng bức, được quây lại bằng những tấm tôn gỉ màu, chiếc đèn chữ U tỏa ánh sáng leo lét, chị Trần Thị Hoàng (quê Phú Thọ) kể, tuổi thơ của chị gắn với con trâu, mảnh ruộng. Cuộc sống hồi ấy tuy vất vả nhưng được cái khô
Trên những khúc sông quê ấy, bà con đi qua đi lại mỗi ngày, chắc chắn người ta sẽ mãi nhớ đến cái tên và tấm lòng người đã gửi lại nơi đây một chữ TÌNH sâu đậm.
Mỗi gia đình, mỗi hoàn cảnh, giọt nước mắt cũng mặn ngọt khác nhau, thế nhưng cháy bỏng trong lòng họ là ngày nào đó, sẽ có một căn nhà tường để che mưa, che nắng...