Trái tim của một người mẹ làm sao có thể ngủ ngon khi mà các con chưa thể có một mái nhà để nương náu. Một mái nhà để trở về, để được che chở qua tháng năm mưa hay nắng.
Con viết những dòng này khi trong lòng đong đầy cảm xúc. Con muốn báo cho 3 Bà tin vui: - Ngày tháng sắp tới của Bà Năm, Bà Út, Bà Tư Giai không còn bao quanh bởi nỗi sợ và nước mắt chát đắng nữa.
Cuộc đời ngắn lắm, đợi đủ mới giúp thì biết đến bao giờ…Thôi thì nắm được bàn tay ai hãy nắm, biết đâu mai kia trên đường đời, mình cũng rất cần một bàn tay...
Đôi vợ chồng già nắm chặt tay nhau đi qua con đường quen. Người vợ đi trên chiếc chân giả nhưng là cuộc đời thật, một cuộc đời đã bắt đầu bước đi nhẹ nhàng hơn khi đón nhận tình người trong cuộc đời.
Nếu lỡ có chết, thì mẹ sẽ chết sau tụi nó, chứ lỡ mẹ chết trước rồi ai mà lo cho thằng hai, thằng út. Tụi nó không có Mẹ thì coi như đời cũng chết rồi…
Chỉ 700 ngàn đồng/ ca mổ, biết đâu bạn sẽ giúp một người Cha, người Mẹ, người Ông, Bà...tìm lại được HY VỌNG, NỤ CƯỜI tưởng chừng như đã mất khi không còn thấy đường mà đi, mà mưu sinh, mà nhìn con cháu...