Rong ruổi khắp mọi miền đất nước, không ngại đường xa, khó khăn, những chuyến đi tiếp nối… nhà báo Trương Thị Hồng Thúy, công tác tại phòng biên tập khoa giáo, Đài tiếng nói nhân dân TP.HCM, người gắn bó xuyên suốt 4 năm qua với chương trình phát thanh thực tế “Sát cánh cùng gia đình Việt” đã giúp bao mảnh đời bất hạnh vượt qua số phận…
Gian nan ước mơ nhà báo
Hồng Thúy sinh ra tại Quảng Bình, được ba tháng, gia đình Thúy đã vào Đắk Lắk sinh sống. Lớn lên, Thúy khao khát được làm báo và được trở thành phát thanh viên. Ước mơ của Thúy sắp thành hiện thực khi cô thi đậu vào Đại học khoa học xã hội nhân văn, khoa báo chí. Hành trang mang theo vào Sài Gòn để thực hiện ước mơ là… một chất giọng “khó nghe”, miền Trung pha lẫn chút miền núi. Điều này làm Thúy gặp nhiều khó khăn. “Sau khi ra trường, Thúy được nhận vào làm việc tại Đài tiếng nói nhân dân TP.HCM (VOH), được phân công viết về phóng sự xã hội. Do chất giọng “không ổn”, nên Thúy rất ít được lên sóng. Để xóa bỏ rào cản này, mỗi ngày, Thúy phải luyện giọng bất cứ lúc nào rảnh trước gương, trước bạn bè, trước ông xã và nhờ họ nhận xét. Ngày qua ngày, giọng Thúy ổn hơn. Cơ hội đến, Thúy được đảm trách chương trình phát thanh thực tế “Sát cánh cùng gia đình Việt”, là chương trình phát thanh thực tế đầu tiên của cả nước do VOH thực hiện. Đây là dự án nằm trong chương trình hành động vì cộng đồng của nhãn hiệu dầu nhớt Nikko Việt Nam. Mình có ý tưởng đi vào thực tế đời sống, tìm hiểu và giới thiệu những hoàn cảnh khốn khó để mọi người hỗ trợ, giúp họ vượt lên số phận, sống vững vàng trước bao khó khăn thử thách…”, Thúy tâm sự.
Chuyện đâu dễ như vậy, ngay từ những lần đầu phát sóng, Thúy đã “bị” những thính giả khó tính nghe đài phản ứng. Thúy nhớ lại: “Khi chương trình phát sóng những số đầu, có một thính giả đã đến đài góp ý rằng nên thay người dẫn chương trình, nếu để Hồng Thúy dẫn chương trình này nữa là cô tắt đài luôn! Khi nhận được thông tin, Thúy rất buồn… Thúy đã liên lạc lại với thính giả này và nhận được những lời nhận xét thẳng thắn, chân tình. Thúy đã hứa với thính giả, hãy cho Thúy thêm một cơ hội, nếu trong vòng một tháng mà chương trình không cải thiện tốt hơn, Thúy sẽ từ bỏ ước mơ của mình”.
Tự tạo áp lực cho bản thân, Thúy đã tìm ra hướng đi mới. “Mỗi một nhân vật là một số phận, tôi khai thác nỗi niềm sâu kín trong trái tim họ để họ có thể bộc bạch và thể hiện cảm xúc một cách tự nhiên. Từ đó, bài viết của tôi như tràn trề cảm xúc hơn. Khi lên sóng, tôi đọc bằng cả trái tim, từng câu, từng chữ trong đầu tôi đều nghĩ về nhân vật, tôi thể hiện bằng cảm xúc thật của mình và vì thế mà dễ đi vào lòng người, dễ lay động được thính giả nghe đài”, Thúy bộc bạch.
Chỉ 45 phút… có thể thay đổi một số phận
Hơn 10 năm trong nghề với 20 bằng khen, đoạt nhiều giải thưởng báo chí, nhà báo Hồng Thúy nếm trải nhiều buồn vui của nghề. Chị kể: “Khi đảm trách chương trình Sát cánh cùng gia đình Việt, con trai nhỏ bé bỏng không ai chăm, tôi đành mang cháu cùng theo công tác. Có những nhân vật ở tận vùng sâu, xa, xe không vào được, tôi phải đi bộ đến 3 – 4 cây số, nên đành để con ngoài xe cùng anh tài xế. Đến khi làm việc xong, quay lại cùng con đã 2 – 3 giờ chiều mà con vẫn chưa được ăn trưa. Dường như hiểu được sự cơ cực của mẹ, bé rất ngoan và không quấy khóc”.
Sát cánh cùng gia đình Việt đi được đoạn đường hơn 4 năm, đã có hơn 20 ngàn lượt thính giả ủng hộ với số tiền gần 20 tỷ đồng, có 3.000 người được mổ mắt, gần 100 căn nhà được xây mới và nhiều chương trình xây cầu, trường học, cứu trợ đồng bào lũ lụt, mổ tim… chỉ trong vòng 45 phút phát sóng, biết bao mảnh đời cơ cực được giúp đỡ. Chương trình mỗi lúc một lan tỏa, đi vào lòng thính giả, không ít khán giả đã rơi lệ qua diễn tả về hoàn cảnh nhân vật của Hồng Thúy trên đài, dù thính giả không thấy được sự cơ cực, hay sự đau đớn bệnh tật, nghèo khó… của nhân vật.
Để có được sự thành công, Hồng Thúy đã nỗ lực rất nhiều, bỏ rất nhiều công sức và cả sự hy sinh hạnh phúc cá nhân. Thúy nói: “Là một biên tập viên chính của chương trình, tôi luôn tìm hướng đi mới để chương trình đến với nhiều người hơn. Tôi phải đi vào các hang cùng, ngõ hẻm ở nhiều tỉnh, thành trên cả nước để tìm đến những gia đình cần sự giúp đỡ nhất. Không có hình ảnh để minh họa sự khắc khổ của mỗi nhân vật, mỗi vùng đất đi qua, do đó khi dẫn chương trình, tôi đã đọc bằng cả trái tim mình, có khi tôi phải nghe cả hàng ngàn bài nhạc trong và ngoài nước, chỉ để tìm một bài nhạc nền lồng vào chương trình nhằm đưa nội dung phát thanh đi vào lòng người nghe một cách nhẹ nhàng nhưng sâu lắng nhất. Có những lúc, ngồi viết kịch bản đến 2 – 3 giờ sáng vì không biết bắt đầu từ đâu và viết như thế nào để bộc lộ hết sự cơ hàn và sự đau khổ tột cùng của nhân vật. Có khi làm việc quá sức, tôi bị sốt cao ngã gục trên bàn làm việc. Chuyện đi sớm, về khuya đã không còn lạ gì với tôi, những chuyến công tác dài và liên tục, đứa con trai chạy theo ôm ghì lấy chân, bảo con không cho mẹ đi nữa và nằm lăn đùng chặn đường mẹ. Ôm con chặt vào lòng, nước mắt tôi không ngừng chảy. Thấy tôi khóc, con lại động viên: mẹ đừng khóc nữa, con cho mẹ đi đó…”.
Nhìn nhà báo Hồng Thúy luôn vui vẻ, nhiệt huyết với công việc vất vả của mình, tôi cảm nhận được cái tâm của người cầm bút. Với chị, làm báo là cách thể hiện trách nhiệm với cộng đồng, mang lại hạnh phúc cho người khác cũng là cách vun đắp tâm hồn, mang lại hạnh phúc cho chính mình!
Trích từ : http://www.khoahocphothong.com.vn/news/detail/41215/nu-nha-bao-het-long-vi-nguoi-ngheo.html