Một năm đã trôi qua. Cảm ơn vì ta vẫn còn ngồi đây để chuyện trò, để nhắc nhớ nhau bao điều về ngày cũ. Cảm ơn vì dù những lúc mệt mỏi hay chùn chân, ta vẫn còn một chỗ dựa vững chắc là gia đình.
Đã hơn 10 ngày chị nằm mê man trong phòng cấp cứu và bấy nhiêu ngày người mẹ già của chị ngồi 1 mình ngoài của phòng để đợi BS gọi mua gì cho con thì mua, rồi mỗi ngày, bà vào thăm con được 10 phút vào 6h chiều...
Những kí ức kinh hoàng về trận lũ quét cách đây gần 1 tháng trên vùng núi Tây Bắc, có lẽ sẽ mãi còn ám ảnh những người dân nơi đây. Lưu lại là nước mắt của những người còn sống...
Đường về rẻo cao ngày hôm ấy của ekip Sát cánh cùng gia đình Việt thực sự là đã chở bao điều nhớ, viết bao điều thương, lưu lại bao hình ảnh và chắc chắn cũng gửi gắm biết bao nhiêu là hy vọng.