Có gần 150 em học sinh - mỗi ngày vượt núi hàng chục km để tìm con chữ trong ngôi trường bằng tre nứa thô sơ. Những cây cột bằng cây được dựng tạm 4-5 năm nay thì mục nát hết, không biết sập lúc nào...
Đó là vào một buổi chiều muộn, lúc ấy trời cũng bắt đầu sập tối...
Liệu 2 đứa trẻ ấy sẽ như thế nào? Điều khiến các con lo lắng nhất là gì? Các con, liệu có mơ ước gì không?
Bây giờ, chỗ dựa duy nhất của 3 đứa trẻ là ông ngoại. Ở cái tuổi lục tuần rồi, trông ngoại rất gầy gò, ốm yếu nhưng ngày ngày vẫn đi mò cua, bắt ốc và làm thuê cho người ta, có việc gì người ta kêu, việc nặng, việc nhẹ gì ông cũng gắng sức làm kiếm..