...Những giấc mơ chập chùng, những nụ cười bẽn lẽn sau những dãy đồi, sau cơ hồ nào là núi điệp trùng vây; những giấc mơ của trò nhỏ trên vai thầy, trên tay cô. Những người ngày lại ngày, day dứt làm sao có lớp học đàng hoàng, có phòng ăn ngay ngắn...
Bên này là nhà của má, bên kia là nhà của con; bên này là nhà tui, bên kia là nhà bạn... Bên kia là những ký ức của những ngày đã qua để bên này giờ là ký ức của những ngày vui...
Con muốn đi học để có thể bước ra khỏi nghèo khổ để lo cho mẹ, lo cho ngoại. Con muốn đi học vì đó còn là giấc mơ của mẹ. Mẹ đã hy sinh, hy sinh cả khi cơ thể mẹ rã rời; hy sinh cả cuộc đời.