Có những nụ cười không vui nhưng cũng có giọt nước mắt hạnh phúc. Chúng tôi mời quý vị lắng lại trong kỳ 2 với tựa đề “Vì đó là tình người” để lòng mình cùng đi qua những cung bậc cảm xúc của yêu thương, của tình người...
Khi nước rút, khi bão tan, sẽ còn lại những câu chuyện đẹp để kể cho nhau nghe, để thế hệ sau hiểu rằng — trong bão giông, người Việt Nam không bao giờ bỏ rơi nhau.
... Như Ý khát khao được đi học, con thích đi học lắm, con thích được có bạn có bè như mấy đứa ở trong xóm... Mỗi bận mấy đứa trẻ đi học ngang qua là con ngẩn ngơ mà không dám khóc vì con biết cha mẹ của con nghèo lắm...
Có gần 150 em học sinh - mỗi ngày vượt núi hàng chục km để tìm con chữ trong ngôi trường bằng tre nứa thô sơ. Những cây cột bằng cây được dựng tạm 4-5 năm nay thì mục nát hết, không biết sập lúc nào...
Chúng tôi nhìn nhau đau đáu lòng, cầu mong cơn bão dừng lại đâu đó ngoài khơi xa, cơn bão sẽ tan biến nhanh trước khi kịp đổ ập vào miền Trung yêu thương, bởi ở đó, bên dòng sông Đa K Rông - Tỉnh Quảng Trị,...