...những căn nhà nhân ái được dựng lên thật đẹp, và đẹp hơn khi đã đẩy lùi được cái run rẩy của những phận người co ro trong túp lều rách, của những đứa trẻ thu mình trong góc nhỏ - tránh những trận mưa dù không ầm ào nhưng cũng đủ xé toạc giấc mơ con.
Hạnh phúc đã về và nụ cười đã nở trên môi của cả ông lẫn bà. Mà không chỉ có nụ cười- nước mắt đã vỡ oà trên hai khuôn mặt già nua, khắc khổ, họ mừng quá mà không kìm nén được. Bởi, tất cả cứ như giấc mơ đến với họ...