Mỹ Kiều đã không còn nữa nhưng ước mơ của con thì vẫn còn đó. Ước mơ ấy vẫn khắc khoải khôn nguôi khi gia đình của con đâu có khả năng rời khỏi nơi ở giữa bãi tha ma đó...
Có lẽ chưa bao giờ cuộc sống lại khó khăn như thời điểm này- nhưng rồi dường như càng khó khăn, TÌNH ĐỒNG BÀO, NGHĨA TƯƠNG THÂN lại được thắp lên MÃNH LIỆT VÀ ẤM ÁP hơn bất cứ bao giờ…
...Những đôi mắt sáng giàu tâm hồn và những tâm hồn đẹp, những ước ao kỳ vọng đang được mở dần ra cánh cửa – mà bên ngoài đó có con đường, có ánh nắng, có cách để mưu sinh...
Chúng mình sẽ luôn ghi nhớ một điều, đó là cuộc đời con người không dễ dàng, bao đắng cay mặn ngọt, lúc vui buồn hợp tan, chúng ta vẫn phải sống tốt, cần sống một cuộc sống theo cách mà mình muốn.