Mẹ Duyên của Xuân Oanh, người mẹ “một đời đôi dép lạc bàn chân” làm sao để trở về với đôi bàn chân lạc dép. Cô con gái của chị, cũng không thể trở lại trường lớp, ước mơ của con sẽ dang dở....
Sống thì có hẹn hò hôm nay ngày mai. Còn chết thì
chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước... Và những ngày mà
chúng ta đang sống, may mắn còn có cơ hội để nhìn lại, ngẫm về
những lời hẹn để thấy mình sẽ phải làm gì khi còn có thể.
Bên này là nhà của má, bên kia là nhà của con; bên này là nhà tui, bên kia là nhà bạn... Bên kia là những ký ức của những ngày đã qua để bên này giờ là ký ức của những ngày vui...
...bé Vy thương cha nhiều lắm, con bé bé xíu, nhỏ như viên kẹo thế mà tối nào cũng ngồi bóp chân cho cha. Mỗi lần cha đòi chết, con bé sợ lắm, nó ôm chặt cha ...