Khó khăn lắm, ngổn ngang lắm... nhưng phải cùng nhau đi qua chứ.
Lo lắng lắm, suy tư lắm... nhưng làm sao ta lại đi một mình, phải cùng dìu nhau đi qua những tháng ngày đặc biệt này.
Nghe đôi vợ chồng ấy chia sẻ. Khi cười thật tươi. Lúc lại rơi nước mắt… ngồi đó lắng nghe, cảm xúc hạnh phúc khó diễn tả. Một lần nữa, Sát cánh cùng gia đình Việt muốn nói rằng, cảm ơn cô, cảm ơn chú – những người như ngọn lửa nhỏ nhưng thật ấm áp!
Từ trên đỉnh núi cao, một dòng suối dữ đã được hình thành ngang qua những nền nhà cũ của những người dân, thẳng xuống con suối phía bên dưới thung lũng, những mảnh tôn, xoong nồi, gạch đá quyện lẫn trong bùn, đất đá, cây cối ngổn ngang...