Khó khăn lắm, ngổn ngang lắm... nhưng phải cùng nhau đi qua chứ.
Lo lắng lắm, suy tư lắm... nhưng làm sao ta lại đi một mình, phải cùng dìu nhau đi qua những tháng ngày đặc biệt này.
...khi ngồi trò chuyện với cô Kính Viên, thỉnh thoảng lại nhìn thấy bàn tay cô run run lấy chiếc khăn nhỏ trong túi ra lau nước mắt, lòng HT như thắt lại- cảm xúc này làm sao tả xiết- vị sư cô đã 75 tuổi nhỏ thó trong bộ áo lam, đôi dép cũ sờn...