Tết này, vẫn gọi là Tết đó thôi nhưng liệu ở nhiều miền quê đất nước mình, sau đợt dịch bệnh bùng phát, Tết có kịp về hay không? Chắc chắn là có. Thế nhưng, Tết sẽ về trong bộn bề lo toan.
Mẹ ơi, cuộc đời này, nỗi sợ lớn nhất trong con – là trở về mà gác bếp lạnh căm, trở về mà không được nhìn mẹ cười, không còn được nhìn dáng mẹ thấp thỏm đợi con về...
Tết là thế, Tết là thời điểm để những ai đi xa trở về, để gia đình sum vầy, đoàn viên. Thế nhưng, giữa cuộc sống bộn bề lo toan, giữa những khó khan nhọc nhằn bươn chải – Tết, có những người con lặng lẽ ngồi lại nơi đất khách...
...một người bà với 5 đứa cháu ngoại trong căn nhà lá ngả nghiêng nằm cạnh 1 mương nước đục ngầu. Căn nhà gần sập rồi nên bà nói: Có đêm mưa quá thì khóc chứ biết sao, sợ có gì tội mấy đứa nhỏ...
Con muốn đi học để có thể bước ra khỏi nghèo khổ để lo cho mẹ, lo cho ngoại. Con muốn đi học vì đó còn là giấc mơ của mẹ. Mẹ đã hy sinh, hy sinh cả khi cơ thể mẹ rã rời; hy sinh cả cuộc đời.