Dù là người trao hay nhận hạnh phúc, chúng ta đều thấy lòng mình nhẹ tênh và thấy cuộc sống còn quá nhiều điều tươi đẹp. Đi giữa cuộc đời thênh thang, không ai biết ngày mai mình sẽ ra sao, còn được nhìn thấy bình minh bao lâu.
“Hảo tâm đâu ai bắt buộc. Sống trên đời này biết bao nhiêu là đủ, biết bao nhiêu là thiếu. Không còn thì mình làm lại; Góp cho bà con, san sẻ với bà con...” – những lời nói ấy bật ra sao nhẹ nhàng đến lạ. Nhẹ ắm bởi bà ngày ngày cũng mưu sinh vất vả...