Có người bà đi mổ mắt ngày hôm ấy, trong miếng vải gói ghém rất cẩn thận chỉ có 3.000 đồng, nhàu cũ, vì sợ rớt, sợ mất nên bà lấy chiếc kim băng gim thật chặt trong túi, để chiều về mua miếng rau cho cháu ăn cơm
Khi nước rút, khi bão tan, sẽ còn lại những câu chuyện đẹp để kể cho nhau nghe, để thế hệ sau hiểu rằng — trong bão giông, người Việt Nam không bao giờ bỏ rơi nhau.
“Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha” – Ơn sinh thành, công dưỡng dục – và những nỗi lo toan với nhiều người cha người mẹ vẫn cứ thế đeo đẳng suốt cuộc đời bởi con của họ sinh ra không được như bao người.
Người phụ nữ ấy ngày ngày cặm cụi bên chiếc máy may cũ với đôi bàn chân sưng húp do bị suy dãn tĩnh mạch để hy vọng sau nửa năm thì dành dụm được một số tiền mang đến ủng hộ giúp đỡ người nghèo.
Cầu Cửa Tả - Ký ức 35 năm! Chúng ta ngược chuyến tàu và dành chút thời gian về ngồi lại bên lũy tre nơi chân cầu – nơi mà mỗi khi có xe ngang qua thì có một âm thanh như bật rền cả một vùng! ...
Cách đây 1 tháng, khi bệnh viện trả về, anh không nằm được mà ngày qua ngày, chỉ ngồi thở thoi thóp. Người nhà đã chuẩn bị tinh thần cho ngày anh ra đi. Lúc đó, anh bị suy tim nặng, huyết khối trong tim, tăng áp phổi, suy thận, xơ gan...