Có người bà đi mổ mắt ngày hôm ấy, trong miếng vải gói ghém rất cẩn thận chỉ có 3.000 đồng, nhàu cũ, vì sợ rớt, sợ mất nên bà lấy chiếc kim băng gim thật chặt trong túi, để chiều về mua miếng rau cho cháu ăn cơm
Yêu thương dâng đầy trong tiếng cười, trong ánh mắt, trong nụ cười của bao người. Bánh ngọt, kẹo thơm, áo ấm, dép mới... Trung thu yêu thương, trung thu vẽ giấc mơ cho em của Sát cánh cùng gia đình Việt vậy là đã đong thật đầy những niềm vui trong ký ức
Đó là vào một buổi chiều muộn, lúc ấy trời cũng bắt đầu sập tối...
Liệu 2 đứa trẻ ấy sẽ như thế nào? Điều khiến các con lo lắng nhất là gì? Các con, liệu có mơ ước gì không?