20 năm, cô gái ấy – HỒNG THÚY mà biết bao người yêu thương, bao người tin tưởng, đã bước qua giai đoạn thời thanh xuân khỏe mạnh, thế nhưng, TRÁI TIM của cô vẫn RỰC CHÁY với TÌNH YÊU mà cô dành cho VOH
Tháng Chạp, thành phố mình những ngày này cũng đã giao
mùa. Một chút nắng, một chút mưa, một chút se lạnh vào mỗi buổi
sáng mai ra và chiều muộn, hối hả những vòng xe lắn bánh cho
những chuyến trở về
”Bỗng chốc những giai điệu của bài hát xưa cất lên, khi ba và con vẫn ngêu ngao hát vào những buổi chiều tà, con lại thấy ba mỉm cười, trìu mến, con thấy mình bỗng như bé lại, chạy đến bên bàn tay ba, và ba dắt con đi vững online casino chãi giữa cu
Hạnh phúc đã về và nụ cười đã nở trên môi của cả ông lẫn bà. Mà không chỉ có nụ cười- nước mắt đã vỡ oà trên hai khuôn mặt già nua, khắc khổ, họ mừng quá mà không kìm nén được. Bởi, tất cả cứ như giấc mơ đến với họ...