Bây giờ, chỗ dựa duy nhất của 3 đứa trẻ là ông ngoại. Ở cái tuổi lục tuần rồi, trông ngoại rất gầy gò, ốm yếu nhưng ngày ngày vẫn đi mò cua, bắt ốc và làm thuê cho người ta, có việc gì người ta kêu, việc nặng, việc nhẹ gì ông cũng gắng sức làm kiếm..
1 năm đã qua – Không một ai có thể quên được. Nhớ để trân trọng hơn những gì mình đang có. Nhớ để hiều rằng: Những ngày tươi đẹp giúp ta quý hơn giá trị của hạnh phúc; những ngày khó khăn lại cho ta biết thích nghi với những gì đang có và chính những ngày
Và chắc chắn rồi, trên hành trình ấy, sẽ có những ước mơ được nói lên thành lời, có những hạt mầm đã được gieo trên mảnh đất tình người; có ngọn lửa hy vọng được thắp sáng.