Tròn 1 năm, đâu ai tin được nhỉ! Quẹo có thể đứng dậy bước đi; Rồi tập chạy xe máy; rồi tính chuyện tương lại; rồi lo cho Má để Má hổng cần tắm rửa cho Quẹo nữa…
Một căn nhà để khi mưa to, gió lớn, Cóc không còn khóc vì sợ nhà sập, Út cũng yên lòng ngủ trong vòng tay mẹ và anh Nhái…nghĩ đến đó thôi, thấy lòng vui chi lạ!