Anh tên là Dương Quốc Điệp, là chủ tịch xã Kon Pne. Anh ước các cháu nhỏ nơi đây được một lần xem múa Lân, được nếm cái bánh Trung thu ngon như thế nào, được cầm cái lồng đèn như trong câu chuyện cô giáo kể…
Đó là vào một buổi chiều muộn, lúc ấy trời cũng bắt đầu sập tối...
Liệu 2 đứa trẻ ấy sẽ như thế nào? Điều khiến các con lo lắng nhất là gì? Các con, liệu có mơ ước gì không?
...đến tận nơi, chứng kiến cái nghèo khó của bà con nơi đây, nên chúng tôi cảm nhận được tất thảy niềm vui khi nhận những phần quà tết. Dù, có gì đâu, chỉ là những nhu yếu phẩm như gạo, đường, nước mắm, nước tương, bột ngọt, mì gói, bánh kẹo...