Từ trên đỉnh núi cao, một dòng suối dữ đã được hình thành ngang qua những nền nhà cũ của những người dân, thẳng xuống con suối phía bên dưới thung lũng, những mảnh tôn, xoong nồi, gạch đá quyện lẫn trong bùn, đất đá, cây cối ngổn ngang...
Má em- người ta hay gọi là bà Út. Bà Út sống cạnh cây cầu ấy cùng chồng bị tai biến và 2 con. Mỗi ngày, bà Út phải qua lại cây cầu ván mục nát này để đi hái ớt thuê. Trời mưa, cầu trơn...Bà Út phải bò qua...
Dù là người trao hay nhận hạnh phúc, chúng ta đều thấy lòng mình nhẹ tênh và thấy cuộc sống còn quá nhiều điều tươi đẹp. Đi giữa cuộc đời thênh thang, không ai biết ngày mai mình sẽ ra sao, còn được nhìn thấy bình minh bao lâu.