Mẹ của em, người đàn bà không tỉnh táo ấy những ngày qua cũng theo Quý vào viện, bà biết mua cơm để đó cho Quý ăn khi đói rồi lang thang nơi này nơi kia...
...Người đàn bà nghèo với 1 chân bị tật, với hàm răng trước bị rụng hết có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được ngày hôm ấy. Ngày mà bà cứ ngỡ rằng: “Như một giấc mơ cô à"...