Những ngày mưa dầm dề, cầu ván trơn trượt, phải vá lại chỗ này, chắp chỗ kia… những đôi bàn chân liêu xiêu, chênh vênh.
Những ngày mưa dầm dề, giữa màn trời bàng bạc, bọn trẻ qua sông đến trường, sao chấp chới, chơi vơi
Mẹ Duyên của Xuân Oanh, người mẹ “một đời đôi dép lạc bàn chân” làm sao để trở về với đôi bàn chân lạc dép. Cô con gái của chị, cũng không thể trở lại trường lớp, ước mơ của con sẽ dang dở....