Câu chuyện 1: Mẹ của 3 CHỊ EM VY không còn nữa. Mẹ ra đi khi Út mới vừa tròn 7 tháng, Vy 10 tuổi còn chị My 13 tuổi.
Trước đó, Mẹ bị xơ gan giai đoạn cuối nhưng vì nhà nghèo nên mẹ không dám nói cho ai biết cả. Đến khi không chịu đựng được nữa, mẹ mới dặn Vy và My:
- Nếu sau này không có mẹ, 2 con phải chăm sóc và lo cho em út nên người. Khi em lớn, kể cho em nghe là mẹ rất yêu em.
Vậy rồi, một ngày kia, cha đưa mẹ tới bệnh viện. Bác sĩ nói không kịp cứu nữa, hãy đưa mẹ về nhà được ngày nào hay ngày ấy.
Nhà đâu để về bây giờ? Gia đình Vy đâu có nhà…
Cả gia đình thuê một căn phòng trọ, vừa để ở, vừa để cha mẹ làm gia công sắt cho người ta. Tiền kiếm được có khi không đủ trả tiền thuê mặt bằng, thế nên chuyện ăn uống, học hành của 3 chị em Vy cũng bấp bênh, chật vật lắm.
Khi trò chuyện với cô Hồng Thúy, bé Vy khiến lòng cô đau nhói khi nhìn bàn thờ mẹ, nhìn ra phía xa và nói trong nước mắt:
- Nếu bây giờ mẹ có thể nghe con nói, con chỉ muốn hỏi mẹ vì sao mẹ chết khi em mới 7 tháng, em còn chưa gọi mẹ được nữa đó cô…
Mẹ ước có căn nhà cho mấy chị em ở được thoải mái. Điều ước mẹ chưa thực hiện được mà mẹ đi rồi…
Bé Vy cứ thế mà khóc, mà kể và nhớ về mẹ của mình…
Giờ đây, bàn thờ của mẹ đang để tạm nhà ông bà ngoại. Mà nhà đó cũng không phải của ngoại nữa, của vợ chồng dì dượng, trước sau gì thì bàn thờ của mẹ cũng phải chuyển đi.
Chị em Vy và My rất sợ, sợ đến cái ngày không có nơi nào để đưa bàn thờ mẹ về. Đặt ở phòng trọ thì người ta cứ nói ra nói vào:
- Các cô ơi! Giúp cho gia đình con có một căn nhà nhỏ cũng được, để tụi con đưa mẹ về. Để ước mơ của mẹ thành hiện thực. Để út có chỗ đàng hoàng mà ở, cha cũng yên tâm làm lo cho 3 chị em con…
Vy với My học giỏi lắm, năm nào cũng được xuất sắc. Đó cũng chính là niềm tự hào của cha mẹ và Vy hứa với mẹ sẽ không làm mẹ buồn lòng đâu.
Trước di ảnh của mẹ, 3 CHỊ EM VY đứng đó… Trong tiếng cười khúc khích của Út có cả nước mắt của chị Vy, chị My - 3 đứa trẻ mồ côi mẹ chỉ mong có một nơi để bàn thờ của mẹ không phải đặt “ké” nơi khác nữa./.
Câu chuyện 2: Đại dịch Covid – 19 đã cướp đi người Cha của 4 chị em cậu bé Minh Tiến.
Chị đầu 13 tuổi, chị kế 12 tuổi, em Minh Tân (9 tuổi) và Minh Tiến (7 tuổi).
Gánh nặng gia đình ập xuống đôi vai gầy yếu của mẹ. 2 chị đầu đành bỏ học, người theo mẹ về An Giang phụ quán phở, còn chị gái 12 tuổi thì đi học may.
Nhìn thấy chị dâu và các cháu bữa đói, bữa no, vợ chồng anh Hiếu, chị Cúc Hương ngỏ ý nhận Minh Tân và Minh Tiến về Vĩnh Long nuôi phụ chị.
Anh Hiếu và vợ - chị Cúc Hương còn có hai con: con trai 13 tuổi và con gái 9 tuổi.
Hằng ngày, anh Hiếu leo dừa, hái dừa mướn được đâu chừng 100 ngàn đồng; vợ thì làm cỏ mướn, ai thuê gì làm nấy. Tiền kiếm được không đủ nuôi 4 đứa trẻ, thế nên căn nhà mà 6 thành viên ấy đang ở cứ mãi trống trước trống sau ngày này qua tháng nọ.
Nhà lợp mái tôn, tường gạch, nhưng không có cửa trước, cửa sau, nhà tắm, nhà vệ sinh cũng không có (do bị sập trong đợt mưa giông vừa qua). Nền nhà lát gạch tàu nhưng bể nhiều, vá víu bằng những miếng nhựa cũ.
Trong căn nhà ấy chỉ có 1 chiếc giường cũ, là nơi để 4 đứa trẻ ngủ chung. Còn vợ chồng chị Cúc Hương sẽ lót miếng cao su giữa nhà để ngủ. Miếng bạt rách te tua được giăng phía trước nhằm che mưa, che gió cho cả 6 thành viên.
2 gia đình – 7 đứa trẻ, đứa mồ côi cha, đứa mồ côi mẹ… cần lắm những tình thương.
MỤC TIÊU: VẬN ĐỘNG 200 TRIỆU. Trong đó, căn nhà chị em Vy: 100 TRIỆU.
GIA ĐÌNH CHỊ CÚC HƯƠNG: 100 Triệu
– trong đó 60 TRIỆU để sửa chữa nhà, 40 triệu còn lại dành cho 2 anh em Minh Tiến ăn học.
CÁCH THỨC ỦNG HỘ:
* Đến trực tiếp Đài Tiếng nói nhân dân TPHCM (Số 3 đường Nguyễn Đình Chiểu - P. Đa Kao - Q1)
Hoặc chuyển khoản:
007.100.0884846 tại Ngân hàng Ngoại thương Việt Nam (Vietcombank) chi nhánh TPHCM
125.0000.32148 tại Ngân hàng Công thương Việt Nam (Vietinbank) chi nhánh TPHCM.
*CHỦ TÀI KHOẢN: Đài Tiếng nói nhân dân TPHCM
Nội dung: ỦNG HỘ 3 CHỊ EM VY
ỦNG HỘ 2 ANH EM MINH TIẾN