Có người Mẹ đứng khóc nghẹn khi nhớ lại những kí ức kinh hoàng vào đêm mà lũ ào về: “Mất hết rồi, cả một đời góp nhặt, nay không còn gì cả. 3 đứa con nhỏ chỉ có bộ áo quần để mặc trên người...”
Sau 9 tháng xây dựng, ngôi trường Bế Văn Đàn với 5 phòng học, 1 phòng giáo vụ, các công trình phụ, sân chơi...đã hoàn thiện khang trang, sạch đẹp...Đẹp ngỡ ngàng như một giấc mơ của các thầy cô giáo và những đứa trò nhỏ đầu trần chân đất...
Cuộc đời mỗi người có thể thay đổi theo từng chặng hành trình, tuy nhiên ký ức thì không. Nhưng, ta có thể sống với những ký ức vui thay cho nỗi niềm cũ. Ta có thể quên đi ký ức buồn khi mà ký ức ấy được chính ta “sửa chữa” và từ đó, lưu lại là những ngày vui đã qua