Có người Mẹ đứng khóc nghẹn khi nhớ lại những kí ức kinh hoàng vào đêm mà lũ ào về: “Mất hết rồi, cả một đời góp nhặt, nay không còn gì cả. 3 đứa con nhỏ chỉ có bộ áo quần để mặc trên người...”
Hành trình đi tìm con chữ của các em nhỏ sao mà nhọc nhằn và gian nan quá. Có rất nhiều em, ba mẹ mang xuống gửi các thầy cô rồi mãi không xuống thăm. Có em vì nhớ nhà mà băng rừng cả ngày để về, khi thầy cô đi tìm được thì em đã lả đi bên đường...
Cách đây 3 tháng, em phải bỏ học giữa chừng khi mẹ bị ung thư xương phải cưa 1 chân, người anh kế của em là Trần Hồng Bửu 21 tuổi vừa đi mua bán ve chai, vừa nuôi mẹ bệnh.
Trong mỗi phần quà mùa xuân khó mà đong đếm hết những cung bậc cảm xúc. Đến rồi đi, để nụ cười ở lại. Đến rồi đi, mang theo về niềm hy vọng trong một ngày mùa xuân. Đến rồi đi, Gửi lại đó ngày tết cho người, giữ lại Tết trong lòng mình...