Có người Mẹ đứng khóc nghẹn khi nhớ lại những kí ức kinh hoàng vào đêm mà lũ ào về: “Mất hết rồi, cả một đời góp nhặt, nay không còn gì cả. 3 đứa con nhỏ chỉ có bộ áo quần để mặc trên người...”
Có người bà đi mổ mắt ngày hôm ấy, trong miếng vải gói ghém rất cẩn thận chỉ có 3.000 đồng, nhàu cũ, vì sợ rớt, sợ mất nên bà lấy chiếc kim băng gim thật chặt trong túi, để chiều về mua miếng rau cho cháu ăn cơm
"Hậu ơi! Những điều tốt đẹp nhất mẹ đã làm cho con bằng mọi cách. Con phải cố gắng tự chăm sóc cho mình, tự đứng lên bằng đôi chân của mình, nếu có cơ hội con phải biết nắm bắt để tương lai của con được tốt đẹp..."
...Cha mẹ của Quỳnh chia tay nhau. Quỳnh về ở với Cha, còn anh Hai thì ở với Mẹ. Kể từ ngày ấy, không đêm nào Quỳnh ngủ ngon được vì em nhớ Mẹ và anh Hai nhiều lắm...