Có người Mẹ đứng khóc nghẹn khi nhớ lại những kí ức kinh hoàng vào đêm mà lũ ào về: “Mất hết rồi, cả một đời góp nhặt, nay không còn gì cả. 3 đứa con nhỏ chỉ có bộ áo quần để mặc trên người...”
Giờ thì xong hết rồi, chị đã được chở đi. Để lại 2 cha con trong căn chòi rách nát dưới gầm cầu ấy. Con bé không cảm nhận được mẹ đã đi và sẽ không bao giờ quay trở lại nữa - thế nên trong ánh mắt vẫn tươi rói, hồn nhiên khi thấy chú chụp hình…
Mẹ của em, người đàn bà không tỉnh táo ấy những ngày qua cũng theo Quý vào viện, bà biết mua cơm để đó cho Quý ăn khi đói rồi lang thang nơi này nơi kia...
Mỗi ngày trôi qua, trong cuộc sống chúng ta sẽ không ít lần may mắn gặp được những người rất kỳ lạ - họ kỳ lạ ở chỗ, luôn lấy niềm vui của người khác làm niềm vui cho mình...