Giờ thì xong hết rồi, chị đã được chở đi. Để lại 2 cha con trong căn chòi rách nát dưới gầm cầu ấy. Con bé không cảm nhận được mẹ đã đi và sẽ không bao giờ quay trở lại nữa - thế nên trong ánh mắt vẫn tươi rói, hồn nhiên khi thấy chú chụp hình…
Có lẽ mẹ sẽ nói với con gái của mẹ rằng – mẹ hạnh phúc vì đã sinh ra con, đứa con mà nào chỉ mang nặng đẻ đau, đứa con mà mẹ - khi đứng giữa lằn ranh mong manh của tuyệt vọng và hy vọng – mẹ đã chọn con – con gái của mẹ.....
Sống thì có hẹn hò hôm nay ngày mai. Còn chết thì
chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước... Và những ngày mà
chúng ta đang sống, may mắn còn có cơ hội để nhìn lại, ngẫm về
những lời hẹn để thấy mình sẽ phải làm gì khi còn có thể.