Biết bao người con ở đây chỉ còn biết theo dõi tin tức qua báo đài. Những cảnh tượng tan hoang. Xe cộ, nhà cửa bị lật tung, cuộc sống màn trời chiếu đất. Biết bao người con, kìm thật chặt lòng mình, cầu mong, cầu mong sao gia đình tai qua nạn khỏi...
...Trái tim em ngày càng nhói đau, sức khỏe em yếu đi từng ngày. Lỡ mai này không thể đứng dậy để bước tiếp, điều hối tiếc nhất đối với Út Tuôi có lẽ là không thể bước đến giảng đường để thực hiện ước mơ của mình...