Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.
...Trước cảnh tượng tan hoang của bản làng sau cơn lũ dữ, các thầy, cô giáo ngậm ngùi, xót xa, các em học sinh thẫn thờ khi biết mình không còn đồ dùng học tập để sử dụng trong năm học mới...
Bao lần cây cầu “bất lực” khi không thể giữ được đôi chân ai đó bước ngang qua, và thế là đã có ít nhất 5 - 7 người vì trơn trượt mà ngã xuống dòng nước đục.