“Hảo tâm đâu ai bắt buộc. Sống trên đời này biết bao nhiêu là đủ, biết bao nhiêu là thiếu. Không còn thì mình làm lại; Góp cho bà con, san sẻ với bà con...” – những lời nói ấy bật ra sao nhẹ nhàng đến lạ. Nhẹ ắm bởi bà ngày ngày cũng mưu sinh vất vả...
...17 năm trước, có một sinh linh bé nhỏ chào đời. Con đến với thế giới này bằng tất cả tình yêu của cha của mẹ, bằng tất cả hy vọng về ngày mai tươi sáng, tươi sáng hơn cuộc đời của cha của mẹ...
...Nhưng, cũng đúng ngày hôm ấy, sẽ là ngày mà cả cuộc đời của Quỳnh và anh trai mình sẽ không bao giờ quên được. Ngày mà mẹ các em mãi mãi rời xa các con của mình...