Chưa bao giờ người dân ở Huyện Sìn Hồ (Tỉnh Lai Châu) và Huyện Quản Bạ (Tỉnh Hà Giang) lại chứng kiến cơn lũ kinh hoàng đến thế. Nước từ trên núi ào về cuốn phăng mọi thứ: Cha, mẹ, con...nhà cửa, ruộng vườn, trâu, bò, lợn, gà… trôi sạch theo dòng lũ dữ...
“Hảo tâm đâu ai bắt buộc. Sống trên đời này biết bao nhiêu là đủ, biết bao nhiêu là thiếu. Không còn thì mình làm lại; Góp cho bà con, san sẻ với bà con...” – những lời nói ấy bật ra sao nhẹ nhàng đến lạ. Nhẹ ắm bởi bà ngày ngày cũng mưu sinh vất vả...
Trong quá trình đi thực tế, chúng tôi đã từng thấy hàng ngàn ngôi nhà lá rách nát, hàng ngàn căn chòi nhỏ bé, "run rẫy" trước gió mưa...chúng tôi đã thấy nhiều em nhỏ, cụ già chui dưới gầm giường để trốn cơn giông bão!
Có lẽ mẹ sẽ nói với con gái của mẹ rằng – mẹ hạnh phúc vì đã sinh ra con, đứa con mà nào chỉ mang nặng đẻ đau, đứa con mà mẹ - khi đứng giữa lằn ranh mong manh của tuyệt vọng và hy vọng – mẹ đã chọn con – con gái của mẹ.....