...Học trò không thấy cả chữ trên bảng, tay chân thì cũng cóng lại, tê lạnh hết những ngón tay. Lớp mù sương – trò thì tê tái bởi, lớp học không phải được làm bằng bê tông lợp ngói – mà lớp học được dựng nên bởi những thanh gỗ, những tấm bạt...
Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.
Nếu lỡ có chết, thì mẹ sẽ chết sau tụi nó, chứ lỡ mẹ chết trước rồi ai mà lo cho thằng hai, thằng út. Tụi nó không có Mẹ thì coi như đời cũng chết rồi…