Thạch Kiều My, ngày mai em sẽ trở về quê thắp nén nhang lên mộ của cha mà nói với cha rằng, con gái đã khỏe mạnh rồi cha ơi. Chân của con gái cũng đã dần đi lại được bình thường nữa đó cha...
...Những mùa Trung thu ấy cứ thế theo chúng ta lớn lên trong cuộc đời, và cũng khi lớn lên, đi qua nhiều nơi, đến với những miền đất xa xôi của đất nước, ta chạnh lòng khi chứng kiến còn rất nhiều, rất nhiều em nhỏ ...
“Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha” – Ơn sinh thành, công dưỡng dục – và những nỗi lo toan với nhiều người cha người mẹ vẫn cứ thế đeo đẳng suốt cuộc đời bởi con của họ sinh ra không được như bao người.