Nếu ngày mai là ngày cuối cùng, tôi sẽ mỉm cười chào đón, vì bởi… tôi đã có những ngày không hề hối tiếc;
Nếu ngày mai tôi chỉ còn duy nhất một lon gạo, tôi cũng sẽ chia một nửa cho người khó khăn hơn mà tôi gặp;
Nếu ngày mai vô tình gặp bạn...
Ròng rã những ngày tháng 9, ngược xuôi những con dốc, len lỏi giữa những bản làng; đi giữa những cơn mưa rừng xối xả rồi cả giữa cái nắng rát da hành trang của ekip là những nụ cười mà khóe mắt rưng rưng.
Mẹ của 3 đứa trẻ trong gia đình bỏ đi biền biệt. Còn cha ở lại, không được
khôn lanh như người ta, nhưng ngày mỗi ngày vẫn đạp xe lôi chở dừa, kiếm
từng đồng, từng cắc nuôi 3 đứa con ăn học.
Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.