Có lẽ, trên đời này, sẽ không có một tình yêu nào lớn lao như tình yêu mẹ. Mẹ là chỗ dựa, là bình yên, là tình yêu vô điều kiện, là vỗ về ủi an. Dù con có lớn thế nào đi nữa, trong lòng mẹ, con vẫn mãi là đứa trẻ nhỏ bé cần được mẹ che chở, hy sinh.
Bây giờ, chỗ dựa duy nhất của 3 đứa trẻ là ông ngoại. Ở cái tuổi lục tuần rồi, trông ngoại rất gầy gò, ốm yếu nhưng ngày ngày vẫn đi mò cua, bắt ốc và làm thuê cho người ta, có việc gì người ta kêu, việc nặng, việc nhẹ gì ông cũng gắng sức làm kiếm..
Có lẽ càng sống càng đi qua tháp ganh, đối mặt với hàng ngàn điều khó khăn luôn chật chờ ập đến thì chúng ta lại càng thấy cũng có những trái tim diệu kỳ đến lạ lùng.