Yêu thương, nâng đỡ, sớt chia những giọt nước mắt đớn đau, rồi -sau cùng, đó là cùng nhau đón nhận những niềm hân hoan, những giọt nước mắt hạnh phúc vỡ òa của một hoàn cảnh tưởng chừng chỉ có bế tắc, chỉ có tuyệt vọng.
"Tất cả mọi thứ mà gia đình họ có, từ cái chén, đôi đũa, những bộ áo quần cũ rách, bộ sách giáo khoa cho các con vào đầu năm học mới, rồi cái máy xịt thuốc- thứ duy nhất để anh đi làm thuê nuôi sống cả gia đình đều đã bị cháy rụi thành tro..."
Tháng Chạp, thành phố mình những ngày này cũng đã giao
mùa. Một chút nắng, một chút mưa, một chút se lạnh vào mỗi buổi
sáng mai ra và chiều muộn, hối hả những vòng xe lắn bánh cho
những chuyến trở về