Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.
...Chú bị u gan, thế nhưng mỗi ngày vẫn đạp xích lô kiếm tiền mua thuốc uống, rồi trả tiền phòng trọ. Trước đây chú cũng có vợ, nhưng khi đổ bệnh, cuộc sống eo hẹp hơn. Vợ chồng chú không còn ở chung nữa...