Thế nên, cứ sống trọn cho ngày hôm nay, cười được với ai thì cứ cười, để không ai phải nói với nhau câu giá như, để quanh mình ai đó vơi bớt những lần rơi nước mắt vì đau thương.
...Trái tim em ngày càng nhói đau, sức khỏe em yếu đi từng ngày. Lỡ mai này không thể đứng dậy để bước tiếp, điều hối tiếc nhất đối với Út Tuôi có lẽ là không thể bước đến giảng đường để thực hiện ước mơ của mình...
Chúng mình sẽ luôn ghi nhớ một điều, đó là cuộc đời con người không dễ dàng, bao đắng cay mặn ngọt, lúc vui buồn hợp tan, chúng ta vẫn phải sống tốt, cần sống một cuộc sống theo cách mà mình muốn.