Thế nên, cứ sống trọn cho ngày hôm nay, cười được với ai thì cứ cười, để không ai phải nói với nhau câu giá như, để quanh mình ai đó vơi bớt những lần rơi nước mắt vì đau thương.
Mẹ Duyên của Xuân Oanh, người mẹ “một đời đôi dép lạc bàn chân” làm sao để trở về với đôi bàn chân lạc dép. Cô con gái của chị, cũng không thể trở lại trường lớp, ước mơ của con sẽ dang dở....
… Lòng thật tái tê, nhói buốt khi lắng nghe tiếng ê a của những đứa bé con vùng cao. Có cô bé nhỏ nhắn, hồn nhiên kể: “Nhà con cách xa trường nhiều lắm, phải đi qua bốn ngọn đồi và hai con suối mới tới nơi. Con muốn đi học để biết con chữ sau này...