Ông ngoại trước đây khỏe cũng đi lượm, nhưng giờ ông yếu lắm – Ông nói với Tài: Chắc Ngoại sống không bao lâu nữa, chỉ sợ Ngoại chết rồi, không ai đưa đón Tài đi học nữa.
Những ngôi nhà, mái trường, những con đường chìm ngập trong nước, những cánh tay yếu ớt giơ lên từ mái ngói cầu cứu, giọt nước mắt của người dân mất người thân, mất hết tài sản hòa chung trong mưa bão. Mưa gió lướt thướt.
Hành trình mang điện lên non cao có lúc ngỡ như không thể thực hiện được bởi rất nhiều cái khó vượt ngoài sức tưởng tượng của mình…nhưng rồi bằng sự quyết tâm
Sau 9 tháng xây dựng, ngôi trường Bế Văn Đàn với 5 phòng học, 1 phòng giáo vụ, các công trình phụ, sân chơi...đã hoàn thiện khang trang, sạch đẹp...Đẹp ngỡ ngàng như một giấc mơ của các thầy cô giáo và những đứa trò nhỏ đầu trần chân đất...