Ông ngoại trước đây khỏe cũng đi lượm, nhưng giờ ông yếu lắm – Ông nói với Tài: Chắc Ngoại sống không bao lâu nữa, chỉ sợ Ngoại chết rồi, không ai đưa đón Tài đi học nữa.
Ở trang sách này, có thể bạn rơi nước mắt vì xót đau;
Ở trang sách kia, có thể bạn nghèn nghẹn không nên lời vì cảm thương.
Có lẽ, những trái tim cứng cỏi cũng ít nhiều mềm yếu, xốn xang khi để lòng chầm chậm bước vào thế giới của yêu thương
Thạch Kiều My, ngày mai em sẽ trở về quê thắp nén nhang lên mộ của cha mà nói với cha rằng, con gái đã khỏe mạnh rồi cha ơi. Chân của con gái cũng đã dần đi lại được bình thường nữa đó cha...