Một năm đã trôi qua. Cảm ơn vì ta vẫn còn ngồi đây để chuyện trò, để nhắc nhớ nhau bao điều về ngày cũ. Cảm ơn vì dù những lúc mệt mỏi hay chùn chân, ta vẫn còn một chỗ dựa vững chắc là gia đình.
Màn đêm đặc quánh, trong cơn mưa xối xả, giữa dòng thác lũ cuồn cuộn, giữa những quả đồi dần sạt lở… những người con nhỏ bé của bản làng, trơ trọi, đơn độc và bất lực.
Một năm với những cuộc đời được sang trang mới; những trái tim được đập nhẹ nhàng trong lồng ngực; những đôi mắt sáng yêu thương tiếp tục ở lại với đời, với người...